Thứ Hai, 10 tháng 11, 2014

Chỉ vì lời thách đố mà tôi đã bỏ em và giọt máu của mình

Tình yêu là 2 tiếng yêu thương nhất. Nhưng chỉ vì một vài lời thách đố mà tôi đã đánh mất tình yêu trong 2 năm và đau khổ hơn chính là giọt máu của mình.


Tôi và em quen nhau đã gần 2 năm. Ngần ấy thời gian, tôi luôn yêu em bằng tình yêu trong sáng và chưa bao giờ có ý định “vượt rào”. Coi trọng và yêu em thật lòng, tôi nguyện sẽ giữ gìn cho em đến đêm tân hôn của hai đứa. Đó cũng là thước đo cho tình yêu của tôi với em.


Em là cô gái xinh xắn, ngoan hiền và biết sống vì người khác. Tình yêu của chúng tôi diễn ra êm đềm nhưng thật ngọt ngào. Cũng chính sự trân trọng, nâng niu  đó mà em càng yêu tôi hơn, tin tưởng tôi hơn. Hai đứa vẫn thường mường tượng về ngôi nhà hạnh phúc, bên những đứa con thơ xinh xắn.


Mô tả ảnh.


Tình yêu của chúng tôi diễn ra êm đềm nhưng thật ngọt ngào.


Những tưởng tình yêu của tôi và em sẽ có một cái kết đẹp. Thế nhưng bi kịch đã ập đến. Mọi chuyện bắt đầu từ việc tôi kể về tình yêu của mình cho đám bạn. Chúng hỏi tôi đã khám phá cơ thể em chưa, đã nếm trái cấm với người yêu mấy lần rồi. Thật thà trả lời, tôi bị cả bọn chế giễu rồi buông lời thách đố, xúi bẩy. Sự hiếu thắng, tò mò thôi thúc khiến tôi thay đổi quan điểm và quyết làm điều đó để chứng tỏ bản lĩnh đàn ông.


Và rồi trong một lần đi chơi tối, tôi chủ động đi thật xa rồi giả vờ hỏng xe để được ngủ qua đêm trong nhà nghỉ với em. Em khẽ gật đầu đồng ý bởi sự tin tưởng em dành cho tôi là tuyệt đối.


Khi tôi đòi hỏi “chuyện ấy”, em có phần bất ngờ nhưng rồi cũng miễn cưỡng đồng ý. Tôi lấy làm hả hê, khoái trá vì cuối cùng cũng có được em trọn vẹn, được trở thành người đàn ông đầu tiên của em. Trong phút chốc, tôi vô tâm đến lạnh lùng trong sự đau đớn của em.


Mô tả ảnh.


Khi tôi đòi hỏi “chuyện ấy”, em có phần bất ngờ nhưng rồi cũng miễn cưỡng đồng ý.


Bẵng đi một thời gian, mối quan hệ của chúng tôi vẫn tốt đẹp. Rồi vào một ngày kia, em thông báo đã mang trong mình đứa con của tôi. Sững sờ, ngạc nhiên, xen lẫn sợ hãi, tôi hối hận vô cùng vì đã trót đi quá giới hạn với em mà chẳng thèm để ý đến hậu quả. Đối diện với tôi, em cũng bối rối, lo lắng.


Tôi đang học năm thứ 3 đại học và chưa thể tự lo cho mình. Tôi càng không thể nói với bố mẹ về việc tổ chức đám cưới cho mình và cô bạn gái kém một tuổi. Bố mẹ sẽ chẳng bao giờ đồng ý cả. Họ đã rất tin tưởng và hy vọng vào con trai nên sẽ sốc nặng nếu biết chuyện này.


Hoảng loạn thực sự, tôi tìm cách tránh mặt em, không dám nhận trách nhiệm với giọt máu đang lớn lên từng ngày trong bụng người yêu. Tôi lặng lẽ dọn đồ đạc đi tìm chỗ trọ khác và nghỉ học vài tuần liền để em không tìm gặp được. Nghe bạn bè nói em đã tìm tôi khắp nơi và khóc rất nhiều.


Sau 3 tháng không gặp em tôi cảm thấy rất day dứt về cách hành xử hèn nhát của mình. Lúc này tôi đi tìm em khắp nơi. Tôi cảm nhận rõ mình vẫn rất yêu em và sẵn sàng đối mặt với thử thách kia.


Thế nhưng, khi tôi tìm ra em thì em đã không còn giữ đứa bé nữa. Em một mình đến bệnh viện phá thai, một mình cam chịu trong nỗi đau khổ. Em hận tôi và từ chối mọi sự quan tâm, chăm sóc của tôi.


Thế là chỉ vì một phút muốn khẳng định mình với bạn bè, một phút thỏa mãn nhu cầu bản thân và một phút hèn nhát trốn tránh hậu quả mà tôi đã đánh mất người con gái yêu thương, hy sinh cho mình hết mực.


Giờ đây, tôi đang đắm chìm trong cảm giác ân hận, tội lỗi. Tôi nhớ em, muốn chạy thật nhanh đến bên em cầu mong tha thứ nhưng có lẽ sự xuất hiện của tôi bây giờ chỉ như nhát dao làm em tổn thương thêm mà thôi!


Tôi đã tự mình vứt bỏ hạnh phúc, vứt bỏ người mình hết mực yêu thương. Tôi đã biến tình yêu ngây thơ, trong sáng của em thành nỗi hận thù và sự khinh bỉ. Tôi không đáng được em tha thứ và có lại hạnh phúc mà tự tay mình hủy hoại.


Chỉ vì lời thách đố mà tôi đã bỏ em và giọt máu của mình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét